Mèo bị ngộ độc do ăn phải bả chuột

19667
Khuyến mãi thức ăn, phụ kiện và đồ chơi thú cưng

Mèo bị ngộ độc Strychnine

Strychnine là chất có độc tính mạnh và rất nguy hiểm, thường có trong bả diệt chuột cống, chuột chũi, chuột túi và các động vật gặm nhấm khác hoặc động vật ăn thịt gây hại. Sau khi ăn phải chất này, các triệu chứng ngộ độc strychnine lâm sàng thường xuất hiện chỉ trong vòng mười phút đến hai giờ, dẫn đến cái chết đột ngột.

Bệnh nhân thường chết do nghẹt thở vì co thắt các cơ liên quan đến hô hấp. Chó ở mọi lứa tuổi đều nhạy cảm với các tác dụng gây hại của strychnine.

Các triệu chứng và phân loại

Sau đây là một số triệu chứng cho thấy mèo bị ngộ độc strychnine:

  • Cứng chi
  • Cứng cơ
  • Co thắt dữ dội dẫn đến đầu, cổ và lưng bị rút cong trong tình trạng các cơ bị kéo căng quá mức (vị trí cơ thể, đầu cổ và cột sống bị cong về phía sau)
  • Những cơn động kinh nghiêm trọng không thể kiểm soát (đôi khi phản ứng với ánh sáng hoặc tiếng ồn)
  • Khó thở, không thở được
  • Nhịp tim tăng
  • Nhiệt độ cơ thể cao
  • Nôn mửa

Nguyên nhân

  • Ngộ độc do có người cố ý trộn thức ăn với strychnine
  • Tiếp xúc ngẫu nhiên với bả (thường gặp ở chó)
  • Ăn các loài gặm nhấm và chim bị nhiễm độc

Chẩn đoán

Khi mèo bị ngộ độc strychnine, cần phải được điều trị ngay lập tức. Bạn cần phải cung cấp cho bác sĩ thú y bệnh sử của con mèo càng nhiều càng tốt, bao gồm các triệu chứng và các sự cố có thể dẫn đến tình trạng này.

Nếu bạn biết hoặc nghi ngờ mèo đã tiếp xúc với strychnine và có thể đưa mẫu chất nôn hoặc phân đến bác sĩ thú y để xét nghiệm ngay lập tức thì mèo sẽ được điều trị nhanh chóng và hiệu quả hơn.

Bác sĩ sẽ tiến hành thử máu, vì có thể chất độc đã tấn công vào nhiều hệ cơ quan trên cơ thể, gây mất cân bằng và tê liệt. Quá trình điều trị sẽ dựa trên tình trạng bệnh cụ thể, những cơ quan bị tổn thương nghiêm trọng hơn sẽ được theo dõi kỹ càng hơn. Các loại xét nghiệm thường quy trong phòng thí nghiệm gồm xét nghiệm máu hoàn chỉnh, hồ sơ sinh hóa và phân tích nước tiểu. Hồ sơ sinh hóa có thể cho thấy các enzyme như creatine kinase và lactate dehydrogenase tăng bất thường và phân tích nước tiểu giúp xác định protein myglobin (myglobinuria) đã đạt đến mức cao như thế nào. Bác sĩ sẽ xét nghiệm máu để xác định các khí máu, thường ở mức bất thường do cơ hô hấp co thắt. Mẫu dạ dày cũng có thể được trích xuất để phân tích và/hoặc để xác định xem có bất kỳ tổn thương nào xảy ra trong niêm mạc dạ dày hay không.

Chữa trị

Đây là trường hợp khẩn cấp cần điều trị ngay lập tức và không thể điều trị tại nhà. Nếu bạn nghi ngờ mèo không khỏe vì tiếp xúc với bả hoặc bất kỳ vật liệu nào khác có chứa strychnine. Bằng chứng có thể là có bả xuất hiện quanh khu phố hoặc sau khi xác nhận trực quan rằng mèo của bạn đã cắn và ăn động vật gặm nhấm hoặc chim (mà có thể bản thân con mồi đó đã nhiễm độc). Trong những trường hợp như vậy, hãy đưa mèo đến bác sĩ trước khi tình trạng trở nên nghiêm trọng.

Mục tiêu chính của điều trị khẩn cấp là ngăn ngừa tình trạng nghẹt cổ do cơ hô hấp co thắt. Đây là một tác dụng phụ đặc trưng của tình trạng ngộ độc. Nếu mèo không thể thở bình thường thì cần có biện pháp hô hấp nhân tạo. Bác sĩ thú y cũng sẽ cung cấp thuốc giảm hoạt động cơ bắp nhằm tránh co thắt cơ làm mèo khó thở.

Một khi con mèo của bạn được điều trị độc tính strychnine, nó sẽ được đặt trong một căn phòng yên tĩnh và lờ mờ sáng, vì bất kỳ kích thích nào từ bên ngoài như tiếng ồn hoặc ánh sáng cũng có thể gây co giật. Bác sĩ thú y sẽ khử trùng hệ tiêu hóa của mèo bằng cách rửa dạ dày, tích cực truyền tĩnh mạch và cung cấp các loại thuốc kích tiểu để thải chất độc ra khỏi cơ thể càng nhanh càng tốt.

Ở một số bệnh nhân, kích nôn cũng là cách để loại bỏ chất độc ra khỏi dạ dày, đặc biệt là khi chủ nuôi thấy mèo ăn phải chất độc. Sau đó, mèo cần phải được đưa đến phòng khám thú y ngay lập tức. Tại đây, bác sĩ sẽ cho mèo uống thuốc để vô hiệu hóa công dụng của chất độc, khiến chất độc không thể tấn công cơ thể. Thuốc kiểm soát co giật cũng sẽ được sử dụng kèm, vì co giật là triệu chứng phổ biến nhất ở bệnh nhân ngộ độc strychnine.

Chăm sóc

Tiên lượng bệnh sẽ phụ thuộc vào thời gian. Nếu điều trị được bắt đầu ngay sau khi ăn phải chất độc, có thể mèo nhà bạn sẽ được cứu sống. Kiểm soát cơn động kinh là yếu tố quan trọng nhất để tiên đoán tình trạng bệnh. Vì vậy, nếu cơn động kinh đã được kiểm soát, mèo nhà bạn sẽ có cơ hội phục hồi. Sau khi điều trị bước đầu, bạn có thể cần phải đưa mèo đi tái khám thêm một vài lần để đánh giá sức khỏe tổng thể và đảm bảo không có tổn thương vĩnh viễn ở thận, hệ thần kinh hoặc bất kỳ cơ quan hoặc hệ cơ quan nào khác.