Ho ở Mèo

5619
Khuyến mãi thức ăn, phụ kiện và đồ chơi thú cưng

Ho ở mèo

Ho thường là triệu chứng của một tình trạng bệnh nền, chẳng hạn như bệnh ở hệ hô hấp hoặc hệ tim mạch. Hành động ho có chức năng như một cơ chế bảo vệ để ngăn chặn sự tích tụ chất tiết và vật lạ bên trong đường hô hấp, nhưng ho cũng có thể là một dấu hiệu cảnh báo sớm cho các bệnh về đường hô hấp.

Hành vi tự động và không chủ ý này là một trong những phản xạ mạnh mẽ nhất trong cơ thể và là điều cần thiết để giữ cho thanh quản và đường hô hấp không tích tụ chất tiết và vật lạ. Do đó, đây là một phản ứng bình thường đối với bất kỳ sự xâm nhập, cản trở hoặc bất thường nào của đường hô hấp. Thuật ngữ y khoa để chỉ hành động ho là tussis, và tình trạng này có thể được thấy ở mèo thuộc mọi lứa tuổi và mọi giống.

Triệu chứng và phân loại

  • Ho
  • Suy sụp đột ngột
  • Nôn khan
  • Nôn mửa
  • Ho ra máu có thể xảy ra ở những bệnh nhất định hoặc với tình trạng ho dữ dội và kéo dài

Nguyên nhân

  • Các bệnh về đường hô hấp bao gồm các khối u, nhiễm trùng (do virus, vi khuẩn và ký sinh trùng)
  • Viêm phổi hít (viêm phổi do các chất trong dạ dày hoặc các phân tử thức ăn có trong đường hô hấp)
  • Các vật lạ trong đường hô hấp
  • Dị ứng
  • Các bệnh về tim

Chẩn đoán

Để bác sĩ thú y có thể đưa ra một chẩn đoán ban đầu, bạn sẽ cần phải cung cấp một bệnh sử đầy đủ về sức khỏe, các hoạt động gần đây, và sự khởi phát các triệu chứng của mèo. Hắt hơi và ho thường có thể bị lẫn lộn với nhau, vì vậy bác sĩ thú y sẽ đánh giá hành động ho của mèo để xác định xem đó là ho hay hắt hơi. Âm thanh có thể rất giống nhau, vì vậy cần chú ý hơn nữa. Sự khác biệt rõ ràng bên ngoài có thể là miệng vẫn đóng trong suốt hành động phản xạ, đâu là biểu hiện của hắt hơi, trong khi ho, miệng sẽ mở ra.

Đặc điểm và tần số của ho là yếu tố rất quan trọng trong việc xác định nguyên nhân của ho. Bác sĩ thú y sẽ hỏi bạn về khoảng thời gian, thời điểm, hình thái, tần suất và đặc điểm của hành động ho ở mèo, vì vậy bạn có thể giúp ích cho cả bạn và bác sĩ nếu bạn có để ý đến các triệu chứng của mèo trước khi đến gặp bác sĩ thú y.

Bác sĩ thú y sẽ cần phải đánh giá xem là ho có đờm hay không có đờm, do đó, bác sĩ sẽ cần phải làm cho chó ho. Khi ho, chất tiết, dịch và chất nhầy có thể bị loại bỏ khỏi đường hô hấp, trong khi ở ho không có đờm hoặc ho khan thì không có những chất như vậy xuất hiện khi ho. Khi ho có liên quan đến nhiều bệnh, quy trình chẩn đoán cần phải cẩn thận để đưa ra được chẩn đoán.

Sau khi hỏi bệnh sử và tiến hành kiểm tra sức khỏe ban đầu, bác sĩ thú y sẽ mang công thức máu, xét nghiệm hóa sinh, và phân tích nước tiểu đi phân tích trong phòng thí nghiệm. Công thức máu có thể cho biết sự hiện diện của nhiễm trùng hoặc dị ứng, dựa trên số lượng tế bào bạch cầu có trong máu, và xét nghiệm hóa sinh máu có thể cho thấy men gan tăng cao bất thường hoặc những bất thường khác có liên quan đến nguyên nhân nền.

Nếu mèo cũng bị chảy máu mũi hoặc ho ra máu, các xét nghiệm về tình trạng đông máu sẽ được tiến hành để xác định liệu cơ chế đông máu trong cơ thể có hoạt động bình thường hay không. Các công cụ chẩn đoán khác có thể được sử dụng bao gồm các xét nghiệm tia X, như chụp X-quang, chụp cắt lớp vi tính (CT) và chụp cộng hưởng từ (MRI), tất cả đều rất quan trọng trong việc xác định nguyên nhân gây ho.

Để quan sát gần hơn và chi tiết hơn đường hô hấp, bác sĩ thú y cũng có thể sử dụng một ống soi thanh quản, ống soi khí quản, hoặc ống soi phế quản để có thể quan sát trực tiếp các bộ phận của đường hô hấp trên. Xét nghiệm phân cũng có thể được tiến hành để kiểm tra sự hiện diện của ký sinh trùng đường hô hấp trong cơ thể. Bác sĩ thú y cũng có thể lấy mẫu dịch từ hệ hô hấp để đánh giá thêm, vì một số loại ký sinh trùng sẽ vẫn còn trên thành đường hô hấp.

Điều trị

Mục tiêu chính của việc điều trị là điều trị nguyên nhân nền cùng với điều trị ho. Bệnh sẽ được chữa trị khi giải quyết được nguyên nhân nền.

Trong trường hợp bệnh nặng, mèo có thể sẽ cần nhập viện và được điều trị và chăm sóc tích cực. Mèo bị khó thở có thể được cung cấp thêm oxy, và kháng sinh phổ rộng sẽ được sử dụng để làm giảm các loại nhiễm trùng phổ biến nhất gây ra ho. Mèo cũng có thể được kê thuốc ức chế ho, nhưng sẽ chỉ được bác sĩ thú y cho phép sau khi xác nhận chẩn đoán, vì thuốc ức chế ho không phải lúc nào cũng hữu ích về mặt y khoa, đặc biệt là đối với một số bệnh nhất định như nhiễm trùng đường hô hấp. Nên nhớ rằng trong hầu hết các trường hợp, ho không phải là vấn đề, mà đó là căn bệnh nền đang cần được điều trị. Ức chế ho sẽ không giải quyết được vấn đề, và trên thực tế chỉ có thể che giấu tình trạng và làm nó tồi tệ hơn.

Chăm sóc

Việc chẩn đoán bệnh nền gây ho có thể sẽ cần một quá trình chẩn đoán rộng. Thực hiện theo các hướng dẫn điều trị của bác sĩ thú y. Nếu mèo của bạn được kê thuốc kháng sinh, bạn cần phải tuân theo toàn bộ quá trình dùng thuốc. Nhiều người sẽ quên việc tiếp tục dùng thuốc khi các triệu chứng đã được cải thiện và tình trạng nhiễm trùng sẽ trở lại, đôi khi còn tồi tệ hơn trước.

Bạn sẽ cần phải liên lạc với bác sĩ thú y trong suốt thời gian điều trị, cung cấp thông tin về phản ứng của mèo với việc điều trị và tình trạng của mèo đang được cải thiện hay xấu đi. Bạn cũng có thể cần phải đưa mèo đến phòng khám khám theo dõi, để bác sĩ thú y có thể đánh giá tình trạng bệnh và tiến triển điều trị của mèo. Phương pháp điều trị sẽ được điều chỉnh cho phù hợp. Ở một số con mèo, liệu pháp điều trị lâu dài là cần thiết để có thể hồi phục hoàn toàn.

Hãy cẩn trọng với tất cả các loại thuốc bạn đang cho mèo dùng, vì bất kỳ loại thuốc nào, kể cả thuốc ức chế ho, có thể gây nguy hiểm cho mèo khi dung sai liều lượng. Điều quan trọng cần lưu ý, là một trong những nguyên nhân hàng đầu gây tử vong ở vật nuôi trong gia đình đó là dùng thuốc quá liều